0
Trong đời ai cũng sẽ phải thất bại đôi lần nhưng tại sao em lại luôn là người thua cuộc. Em đã có gắng rất nhiều để hai chúng ta có một kết thúc tốt đẹp nhưng chỉ vừa mới bắt đầu em đã là người thua cuộc.

Những kí ức năm xưa lại tràn về khiến khóe mắt em cay cay. Anh là gì mà bắt em phải luôn nhớ về anh. Đã bao lần em cố quên nhưng trong mơ anh lại cùng em bước đi trên con đường. Hiện thực và ảo mộng tại sao không thể cùng sánh bước. Bao giờ em mới có thể quên anh đây người yêu  cũ
Anh nói rồi thời gian sẽ có câu trả lời. Anh sẽ luôn là người chờ em phía cuối con đường. Nhưng khi ngoảnh lại anh đã không con ở đó chờ em nữa. Anh nói rồi chúng ta sẽ quên được nhau thôi mà. Nhưng anh đã là người quên em thật rồi. Sau cơn mưa trời sẽ nắng. Rồi sẽ có ngày hai ta sẽ yêu lại, nhưng không phải anh yêu em, mà sẽ có người con gái khác có được tình yêu của anh chứ không phải em. Anh sẽ cầm tay người con gái đó, cùng người ấy đi tới con đường mà em hằng mơ ước.


Chúng mình đâu có lỗi gì đâu nhỉ? Khi hạnh phúc ấy đã vỡ tan. Em từng yêu anh và anh cũng từng yêu em, vậy mà tình hai ta đành dang dở như vậy. Chúng mình chẳng có lỗi gì đâu, chỉ là có lỗi với nhau. Anh không tin em có lẽ vì khoảng cách hai ta đã quá xa. Hạnh phúc kia cứ phai nhạt dần mỗi ngày mất đi một ít. Yêu thương kia nhạt nhòa cùng năm tháng. Trái tim em vỡ tan. Muốn quên đi hết tất cả mà không tài nào quên đi được.
Anh bây giờ đâu còn ghen em nữa, muốn một lần thôi cũng thật xa vời. Em buồn vì em là người đến trước, một lần lỡ bước để vội vã mất anh. Trong ngọn gió khô hanh, em chấp nhận chịu hết thương đau. Vì giờ em đã là người ngoài, là kẻ thua cuộc.

Quá khứ xưa dở dang, từng êm ấm, ngọt ngào, nay cả anh và em đều không có được, tan biến đi đâu mất rồi. Nghĩ về những kỷ niệm xưa, nước mắt em lại rơi đầm đìa ướt gối. Em có muốn nhớ đâu, chỉ tại vết thương chưa lành nên thỉnh thoảng làm em nhức nhối. Em đã cố quên rồi đấy.
Có những lúc nhìn lại, biết mất anh, giật mình hoảng hốt, lo sợ, có khi lại hoang mang, bàng hoàng. Em vẫn chưa thể tin đó là sự thật, níu tay anh, chừng đó thời gian chưa đủ làm em mệt mỏi, nhưng sợ anh đau, sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của anh nên đành buông. Hãy sống với hạnh phúc đang có nhé anh.

Đăng nhận xét

 
Top