0
Yêu thương bao nhiêu cho đủ để có thể cùng nhau bước hết con đường. Liệu có bao nhiêu con người có thể cùng nhau đi hết con đường khi mà trái tim mình cũng không biết được đâu mới là điểm dừng chân cuối cùng. Nhiều lúc vỗ về an ủi mình sẽ cùng nhau đi được đến hết con đường. 

Nhưng yêu thương lại ngày càng héo mòn trước khi đi đến tận cuối con đường.
Đôi lúc trong cuộc đời bản thân mình cũng cần lắm những phút nhắm mắt đưa tay tự cho mình là đúng. Cố chấp liều lĩnh bỏ qua hết những khoảng trống và những tật xấu của nhau. Em cũng đã từng thế thật không may cho bây giờ, em thức dậy và trở mình quá sớm, rồi cay đắng nhận ra mình đã chối bỏ tình yêu theo em bao năm qua.

Em mệt mỏi và vô tâm chán ghét những phút giây chờ đợi trong cay đắng. Em mất lòng tin vào người em yêu, mỗi sáng thức dậy với hàng tá công việc bộn bề còn anh hiện giờ đang nơi đâu làm gì với ai em cũng chẳng biết nữa?
Em cũng tự hỏi yêu thương trong anh là gì? Là con gió dễ đến dễ đi hay là con thuyền cập bến mãi mãi không ra khơi nữa. Anh ở bên em cho em những giây phút khó quên của đời người. những rung động đầu tiên cảm giác yêu thương bao bọc chăm sóc cho anh. Em nữ tính hơn rồi anh nhỉ nhưng sao cái hạnh phúc đó mong manh quá. Chỉ một cái buông tay một câu nói vô tâm nhẹ nhàng cho nhau một nỗi đau vô bờ. Mặt trời trong lòng em đang nới đâu có nhớ em không? Bao nhiêu lần em cố gắng nắm tay anh và mãi mãi chẳng rời xa. Nhưng cái nắm tay của em cũng có giới hạn anh à. Giới hạn đã chạm tới đỉnh điểm thì yêu thương mong manh này em chẳng có thể nắm giữ.


Chúng ta chán nhau rồi. Yêu thương đã bay đi nơi đâu

Liệu yêu thương này có thể trở về quá khứ ngày xưa không? Buông tay cũng không phải là hết yêu mà. Dù sao yêu thương trong em vẫn luôn tồn tại em vẫn chờ ngày nào đó yêu thương sẽ quay về.
Tha thứ cho anh cũng chính là tha thứ cho em. Tha thứ cho những lỗi lầm ngày xưa. Em vẫn mong rằng mình sẽ có một kết thúc có hậu. một gia đình nhỏ có anh luôn bên em. Nhưng em cũng biết rằng hạnh phúc này chỉ là hi vọng mong manh. Hi vọng này chỉ là ảo tưởng của em mà thôi. Tình đầu mong manh nhẹ nhõm đặt dấu chấm hết cho những năm tháng còn quá đỗi ngay thơ.

Phía trước là vực thẳm hay là thiên đường em cũng phải tiến tới vì em biết chẳng có đường lui cho em và anh nữa. Cố gắng tiến về phá trước, quá khứ em bỏ lại em chán anh rồi anh đi xa em một chút nhé. Ngày nào gặp lại hi vọng anh sẽ tìm được hạnh phúc.

Đăng nhận xét

 
Top